Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó. Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều. Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân. Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi
Comments
Post a Comment