Skip to main content

Kỉ Niệm Thời Đại Học Đáng Nhớ

Dải phân cách năm 2019
----------------------
Hi. Bây giờ thế là cũng sắp kết thúc thời sinh viên vô tư lo nghĩ rồi ấy nhỉ. Một buổi tối trên tòa EColife tầng 17 với dòng cảm xúc hơi dâng trào ngồi viết những dòng này. Nghĩ lại về những chuyện cũ, nghĩ lại về quãng thời gian gần 4 năm học đại học có nhiều chuyện vui mà cũng có chuyện buồn nhưng mình nghĩ chắc chuyện vui nhiều hơn. Nhớ lần đầu tiên lên đại học còn nhiều bỡ ngỡ nhiều cái mới mẻ đang chờ đón mình.

Hồi đó mình cũng ham chơi chẳng chịu học hành gì nên điểm số cũng lẹt đẹt nhưng đủ qua môn là vui rồi. Mình cũng chẳng cần phấn đấu điểm cao làm gì(vì hồi đó lười học mà). Trong khi đó những người bạn xung quanh ai cũng học rất chăm chỉ và rất là này nọ...kk toàn được đi ăn ké học bổng của các bạn. Lên đại học thì mình quen nhiều người bạn mới hơn nè những người bạn theo suốt chặng đường 4 năm đại học. 

Chúng ta cùng nhau ăn, cùng nhau đạp xe, cùng nhau đi chơi và giúp đỡ nhau học bàì. Nhớ những buổi chiều tan học về cùng nhau chơi bóng ném với lũ bạn cũng rất là vui mặc dù ném bóng cũng chẳng ra cái vẹo gì. hihi. Ở đây mình quen được những người bạn có cùng sở thích và có tính cách khá giống mình rồi những cô bạn cùng khoa chúng ta sinh ra ở những nơi khác nhau nhưng tụ lại một nhóm. Mình hay cúp học mà nhờ các bạn mình k bị trừ điểm kkk. Không biết sau này thế nào nhỉ, 5,10 năm sau liệu chúng ta thế nào nhỉ?

Mình nhớ lần đâu tiên gặp Thêm đã hỏi vay tiền nó 100k mãi sau mới trả kk(con này dễ tính v:)) - cuộc gặp đầu tiên khá ấn tượng đó nhỉ. Đó là người bạn đầu tiên ở lớp đại học mình quen, học cùng lớp, cùng chơi bóng ném và tham gia CLB tình nguyện C25. Nhờ có m mà những buổi đầu tiên ở giảng đưởng đại học không còn cảm thấy một mình lạc lõng. Đi đâu cũng rủ nhau, la cà phố xá. gặp nhau nói chuyện chém gió nhưng bây giờ thì bớt rồi. Dạo này bạn ta càng ngày càng đẹp gái chắc sắp nở hoa haha.

Cô bạn cùng phòng ngày ấy mới đầu tưởng dễ tính ai dè khi về cùng nhau mới biết bạn ta khó tính như thế nào. vậy mà cũng ở với nhau được mấy năm đại học rồi. Thôi cố sống chung đến khi nào tách nhau ra nhé cô bạn Ngọc. Khó tính vậy thôi chứ bạn ta chăm chỉ và học giỏi lắm. Lần nào cũng được ăn ké học bổng mà. Mình gần đèn mà chẳng rạng gì cả cứ tối như bình thường à. Chứ trong lòng t thì cũng rất khâm phục vì nghị lực của m đấy. Chắc từ khi m ở với t thì chắc dễ tính hơn nhiều rồi và tăng được mấy kí lô rồi haha. T chỉ nhớ là ấn tượng sâu đậm nhất về m đó là khi t bị m ném bóng vào mặt và lần đó t phải đi thay gọng kính nghĩ mà xót  quá hihi:)), nhớ hôm nào hứng quá tâm sự đêm khuya kể nhau nghe câu chuyện trên trời dưới bể rồi chuyện gia đình r  mai muộn mới ngủ. hihi chỉ muốn nhắn nhủ một điều đến m sau này  bớt khó tính đi một chút, suy nghĩ thoáng đi một chút, điệu hơn một chút cho thục nữ nè.

------------
 Dải phân cách  22/12/2020

Bây giờ để nhìn lại thì thấy thời gian trôi đi cũng khá nhanh. Hồi đó do lười viết nên bây giờ mình viết tiếp. Nhưng để bây giờ viết lại thì mình không còn nhớ gì nhiều vì não cá vàng. Chỉ nhớ được những sự kiện quan trọng và ấn tượng thôi!! Nhưng mọi người vẫn luôn là kí ức một phần thanh xuân vui vẻ trong lòng mình.
 
Nói chung 4 năm đại học cũng rất cảm ơn mọi người đã xuất hiện và hiện diện trong những năm tháng đó nghĩ lại tớ vẫn thấy rất hạnh phúc!! Mặc dù bây giờ mọi người mỗi người đi làm, đi học ở mỗi phương trời khác nhau rồi. Nhớ về hội bạn 508 có mình, Thêm, Ngọc, Nhung, Nhài, Huệ, Thảo, Dung cùng đi ăn, đi hát, đi uống bia và cùng nhau học hành trên giảng đường đại học. Nghĩ lại thời gian trôi qua nhanh quá @@ bây giờ thì có bạn cũng sắp lấy chồng và có bạn cũng sắp về quê rồi

Với mình thì mình rất trân trọng các bạn học cùng với mình c1 c2 c3 rồi lên đại học mà chúng mình vẫn còn cảm giác thân thiết với nhau. Nói chung thì mình cũng ít bạn nhưng khi nhìn lại thấy mình cũng có khá nhiều đấy chứ. Giang - Mình hay trêu là đăm săn nhưng có vẻ nó không thích. Bạn Tú cao lêu nghêu nhìn có vẻ ngao ngơ. Bạn Văn nhìn có vẻ soái ca theo phong cách Hàn Quốc- nhưng mình không thích gu đó chút nào. Bạn Ngoan xinh gái lùn lùn dễ thương và giờ thì thành gái xinh bên Đài rồi- nhiều chàng trai theo đuổi mình chỉ đi xách dép cho bạn mình thôi!!
Mình nhớ đội bóng ném những anh chị rất tài năng và giỏi nữa. Mình được gặp bạn Thùy Linh tong teo, cô Bạn  Tạ Linh - cùng quê với mình rất hiền lành và đáng yêu, Bạn Cầm Thư rất cá tính và phong cách, và Lệ rất hiền hòa và dịu dàng. Nhờ đội bóng mình tham gia nhiều hoạt động nhóm và nghe rất nhiều điều chia sẻ từ anh chị lớp trên mặc dù mình chỉ tham gia thời gian ngắn thôi. 
 
                                                               Team HTC ( vì hồi xưa bọn t đều dùng điện thoại HTC)

Nhớ đội C25 một đoàn đội rất to và có nhiều người tham gia. Và nhờ đó mình có được nhiều trải nghiệm lần đầu tiên, đi hát, đi phượt đêm, đi đạp xe, rồi đi tình nguyện cùng với anh chị ở vùng xa nữa... nói chung thì cũng có nhiều cái lần đâu tiên mình được trải nghiệm khá mới mẻ và thú vị. Mọi người rất nhiệt huyết và có những sự năng động của tuổi trẻ thhích khám phá và đi chu du

Nhớ về Alibaba, và những công việc mình đã từng làm thêm. Và mình cũng đều trải nghiệm rất nhiều công việc hồi sinh viên rồi như làm nhân viên quán cafe. thu ngân, bán hàng tại hội chợ, đi trực page, viết content rồi bây giờ thì đi làm seo marketing không biết có nên cơm cháo gì không nhưng hi vọng trong tương lai đat được những thành tựu nhất đinh và có những bước phát triển mới trong sự nghiệp đủ để nuôi sống mình.

Hồi xưa ví mình như con nai vàng ngơ ngác nên dễ bị lừa hay sao ý. Nhưng cũng cảm thấy khá may mắn vì nhờ những cú lừa thì mới có mình ngày hôm nay chứ. Nếu không có điều đó chắc mình cũng không được như bây giờ nhỉ!! 

Mình học hỏi từ mọi người rất nhiều, từ những người xấu, người tốt, bạn bè và cả những kinh nghiệm của người đi trước nữa. Mọi người đều có những điều để mình đáng học hỏi. Sau những cú hích thì mình lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết các bạn ạ. Có một câu nói mình rất thích:

"Khi nào bạn cảm thấy chạm đáy thì tức là bạn đang vươn lên"

Mình là một người hay cười nên mong mọi người hãy cười nhiều lên dù cho thế nào. Nụ cười mang nhiều điều may mắn đến cho bản thân. Dù nhiều khi mình không kiểm soát được nụ cười của mình. Có chuyện rất nhạt nhẽo mình lại không thể ngừng cười, còn những câu chuyện mọi người thấy buồn cười thì mình lại thấy không buồn cười @@. 
Thật hài hước và đáng yêu!!




Comments

Popular posts from this blog

Những nỗi sợ không tên

Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó.  Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều.  Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân.  Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi

NK 4/3

Dải phân cách ngày 4 /3 / 2021  Hôm nay trời lạnh và mưa phùn. Thức dậy vào sáng sớm đến công ty làm việc với một tinh thần sảng khoái. Khởi động một ngày mới với công việc và thưởng thức một ly trà nóng Nhớ tối hôm qua mình lại để thời gian trôi qua một cách lãng phí rồi, cả buổi tối ngồi chụp choẹt căn phòng mới, nói chuyện phiếm với bạn đến nửa đêm thật là vô kỷ luật và không có nguyên tắc chút nào @@.  Điều cần cải thiện là lên kế hoạch cho buổi tối và làm những việc cần làm vào những khung giờ cố định. Nhưng sau một ngày dài làm việc bạn Nhung rất mệt mỏi bạn Nhung lại chỉ có nằm trên chiếc giường thân yêu lăn ra một giấc. lướt điện thoại, ăn uống hết buổi tối.  Tự quan sát thấy hai tuần vừa rồi ở một mình không có gì tiến bộ hết nhỉ được cái là cái ý thức tự chủ được lên một cái level mới trước kia mình luôn ỷ lại vào bạn bè.  Mình muốn ở một mình để có thời gian tập trung lên kế hoạch cho các sự kiện kế hoạch trong thời gian tới nhưng sau đó thì saoooo... KHÔNG làm được cái trò