Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó. Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều.
Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân.
Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi hãy mạnh mẽ và kiên cường lên. Mọi điều tốt đẹp đang chờ đợi ở phía trước và đừng bi quan về bản thân như vậy nữa. Hãy học cách chấp nhận và vui vẻ lên.
Hãy mạnh mẽ và mang trong mình trái tim của một chiến binh, dũng cảm, gan dạ
Mình vẫn còn may mắn hơn nhiều người vì mình vẫn có thể nghe máy và giao tiếp với mọi người một cách bình thường. Nên hãy xem mình như một người bình thường, đừng vì mình nghe kém mà tự cho mình quyền lợi sống ích kỷ, lười biếng, trách móc số phận
Chắc do kiếp trước mình đã tạo nghiệp nên kiếp này mình phải trả nên hãy cố gắng sống tốt và trả nợ cho đời. Trước kia mình theo thuyết vô thần, chắc có lẽ một lúc nào đó mình nên tìm hiểu cơ duyên đến với phật hoặc thiên chúa giáo, kinh thánh đọc xem sao.
Một vài dòng tâm sự vào tối ngày 10/11.
Mong mọi chuyện tốt đẹp đến với mình và gia đình mình. Mình chỉ cầu mong sức khỏe của mọi người bình an vì sức khỏe là món quà quý giá nhất mà không phải ai cũng biết quý trọng!
Xem video để thấy yêu đời hơn nào
Comments
Post a Comment