Skip to main content

GẶP ĐƯỢC NGƯỜI MỚI TỐT HƠN THÌ PHẢI LÀM SAO?


Trái tim không đủ kiên định thì sẽ luôn gặp phải “người tốt hơn”.
Bạn biết không, “tốt hơn” chính là không hề khó tìm, chỉ cần tỉ mỉ quan sát, bạn sẽ thấy những người con trai xung quanh trưởng thành hơn bạn trai mình, những cô nàng xung quanh đều gợi cảm hơn bạn gái mình.

Nhà tâm lí học Robert Sternberg từng nói sự nóng bỏng trong tình yêu chỉ kéo dài trong một thời gian nhất định mà thôi. Sau khi quãng thời gian này trôi qua, có người không còn mãnh liệt như trước, nhưng cũng sẽ có người cảm thấy thiếu lửa tình yêu.

Cảm giác tươi mới cũng giống như con rắn độc thè lưỡi, dẫn dụ con người bộc lộ lòng tham, khiến bạn bắt đầu phát hiện ra những “người tốt hơn” xung quanh mình.

Tìm bạn gái, cũng giống như phải chọn cho mình một cái cây trong cả một khu rừng rậm, nếu đã chọn được rồi thì hãy chạy khỏi khu rừng ngay, đừng làm kẻ đã chọn được người mình yêu nhưng vẫn tăm tia những cô gái khác xung quanh.

Cho nên, khi tình cảm của bạn đã bị lung lay thì hãy suy nghĩ lại xem, có phải là giữa hai người đã có mâu thuẫn không thể nào giải quyết, thật sự không còn cảm tình gì nữa hay không, hay là do bạn chán rồi, nản rồi nên mới tìm đến “người tốt hơn”.

Nếu là do không còn tình cảm, vậy bạn nên cảm ơn rằng hai người đã gặp gỡ nhau, rồi bình thản nói lời chia tay.

Còn nếu là do bạn đã chán nản, lần nào bạn cũng chọn đầu hàng sự cám dỗ, làm một kẻ đào ngũ, thì bạn sẽ chẳng bao giờ sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc có cả sự thân mật và đầy hứa hẹn.

Bởi vì ý nghĩa của “người yêu”, chưa bao giờ chỉ đơn giản là so bì thiệt hơn, vì đó là câu chuyện cổ tích chúng ta có thể tin giữa vô vàn câu chuyện cổ tích trên cõi trần dung tục này.

Tôi vẫn luôn kiên trì với một quan điểm rằng: tình yêu ấy mà, nếu bạn tin thì chưa chắc nó đã tồn tại, nếu bạn không tin thì nó chắc chắn không tồn tại.

Khi bạn đặt người yêu lên bàn cân để so sánh thiệt hơn, thì tình yêu đối với bạn mà nói đã trở thành một mưu mô vì lợi mà thôi. Lúc đó bạn cũng đã trở thành một kẻ chơi cờ, hôm nay có thể thắng môt ván vì gặp được “người tốt hơn”, ngày mai cũng có thể thua vì đối thủ có được con cờ tốt hơn.

Bạn nuôi một con mèo ba năm, thì sẽ không thể vì một con mèo gặp ngoài đường có bộ lông đẹp hơn mà vứt bỏ mèo nhà mình được, vì bạn đã xem nó là người nhà.

Nếu bạn có thể vứt bỏ nó dễ dàng, thì sau này, bạn sẽ không bao giờ có thêm người nhà nữa, chỉ có được hết con mèo này đến con mèo khác mà thôi.

Ngày trước tôi luôn nghĩ rằng: Nếu yêu nhau mà bắt đầu thấy chán nhau, thì nên nghỉ cho rồi. Đến tận gần đây, tôi mới hiểu ra: Khi tình yêu dần nhạt đi, thì đó mới là lúc nó bắt đầu thật sự tồn tại. Đương nhiên, bạn có thể lựa chọn buông tay, tìm một tình yêu mới mẻ hơn, nhưng cái giá phải trả là bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng lặp đó.”

Dịch bởi: Cao Đức Hiếu

(Nguồn: Internet)


Comments

Popular posts from this blog

Những nỗi sợ không tên

Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó.  Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều.  Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân.  Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi

Kỉ Niệm Thời Đại Học Đáng Nhớ

Dải phân cách năm 2019 ---------------------- Hi. Bây giờ thế là cũng sắp kết thúc thời sinh viên vô tư lo nghĩ rồi ấy nhỉ. Một buổi tối trên tòa EColife tầng 17 với dòng cảm xúc hơi dâng trào ngồi viết những dòng này. Nghĩ lại về những chuyện cũ, nghĩ lại về quãng thời gian gần 4 năm học đại học có nhiều chuyện vui mà cũng có chuyện buồn nhưng mình nghĩ chắc chuyện vui nhiều hơn. Nhớ lần đầu tiên lên đại học còn nhiều bỡ ngỡ nhiều cái mới mẻ đang chờ đón mình. Hồi đó mình cũng ham chơi chẳng chịu học hành gì nên điểm số cũng lẹt đẹt nhưng đủ qua môn là vui rồi. Mình cũng chẳng cần phấn đấu điểm cao làm gì(vì hồi đó lười học mà). Trong khi đó những người bạn xung quanh ai cũng học rất chăm chỉ và rất là này nọ...kk toàn được đi ăn ké học bổng của các bạn. Lên đại học thì mình quen nhiều người bạn mới hơn nè những người bạn theo suốt chặng đường 4 năm đại học.  Chúng ta cùng nhau ăn, cùng nhau đạp xe, cùng nhau đi chơi và giúp đỡ nhau học bàì. Nhớ những buổi chiều tan học về cùng nhau c

NK 4/3

Dải phân cách ngày 4 /3 / 2021  Hôm nay trời lạnh và mưa phùn. Thức dậy vào sáng sớm đến công ty làm việc với một tinh thần sảng khoái. Khởi động một ngày mới với công việc và thưởng thức một ly trà nóng Nhớ tối hôm qua mình lại để thời gian trôi qua một cách lãng phí rồi, cả buổi tối ngồi chụp choẹt căn phòng mới, nói chuyện phiếm với bạn đến nửa đêm thật là vô kỷ luật và không có nguyên tắc chút nào @@.  Điều cần cải thiện là lên kế hoạch cho buổi tối và làm những việc cần làm vào những khung giờ cố định. Nhưng sau một ngày dài làm việc bạn Nhung rất mệt mỏi bạn Nhung lại chỉ có nằm trên chiếc giường thân yêu lăn ra một giấc. lướt điện thoại, ăn uống hết buổi tối.  Tự quan sát thấy hai tuần vừa rồi ở một mình không có gì tiến bộ hết nhỉ được cái là cái ý thức tự chủ được lên một cái level mới trước kia mình luôn ỷ lại vào bạn bè.  Mình muốn ở một mình để có thời gian tập trung lên kế hoạch cho các sự kiện kế hoạch trong thời gian tới nhưng sau đó thì saoooo... KHÔNG làm được cái trò