Skip to main content

DON'T CRY, JONIE

Chuyện tình anh hàng xóm

Bài hát là giống như cuộc hành trình tình yêu. Một dấu chấm lửng cho cả hai!! 

Một tình yêu cho sự tìm - gặp - yêu - xa. Một minh chứng cho câu nói có không giữ mất đừng tìm haha. Jimmy - anh đã mất cơ hội rồi vì Jonie đã tìm được người xứng đáng hơn anh. Sau bao năm gặp lại mặc dù có chút nuối tiếc nhưng Jimmy à bây giờ Jonie đã hạnh phúc bên bạn tốt của anh rồi. 

"Jimmy Jimmy please don't cry
You'll forget me by and by
It's been five years since you've been gone
Jimmy I married your best friend John"



“Joni was the girl who lived next door
I"ve known her, I guess, ten years or more
Joni wrote me a note one day
And this is what she had to say
Slowly I read her note once more
Then I went over to the house next door
Her teardrops fell like rain that day
When I told Joni what I had to say.
Joni, Joni,please don"t cry
Youll forget me by and by
You"re just fifteen, I"m twenty - two
And Joni, I just can"t wait for you”.
Tình yêu của cô gái mới lớn là tất cả mộng mơ, ngây thơ và say mê bị giáng xuống vực bằng một lý do quá đơn giản, dù có cố mấy tôi cũng không thể mở rộng lòng chấp nhận: “Joni em đừng khóc. Rồi em sẽ quên anh thôi. Em chỉ mới là cô bé 15, còn anh đã 22 tuổi rồi. Joni ạ, anh không thể chờ em được…”.
“Soon I left our little hometown
Got me a job and tried to settle down
But the words kept haunting my memory
The words that Joni said to me”
Chàng trai đã ra đi thay vì tìm một cách giải quyết tích cực hơn. Tình yêu có nhiều khi đùa giỡn con người, chỉ khi xa Joni, Jimmi mới biết rằng anh đã yêu cô biết bao. Chẳng biết khi ấy anh nghĩ gì về những giọt nước mắt đẫm mi của Jonni khi anh nói lời chia tay.
“I packed my clothes and I caught a plane
I had to see Joni, I had to explain
How my heart was filled with her memory
And ask my Joni if shed marry me”
Anh đã hành động đúng với cách của một người đàn ông thực sự nhưng khi anh quay về tìm lại người yêu thì đúng ngay lúc cô ấy bước lên xe hoa về nhà chồng. Quá muộn và quá buồn, âu đó là cái giá phải trả cho những người không biết nắm giữ những khoảnh khắc quý giá của tình yêu, biết thế nhưng chúng ta vẫn không nỡ trách cả hai, bởi họ là những người đáng thương bị thần tình yêu đối xử quá khe khắt.
“I ran all the way to the house next door
But things weren t like they were before.
My teardrops fell like rain that day
When I heard what Joni had to say
Jimmy, Jimmy, please don"t cry
You"ll forget me by and by
Its been five years since you ve been gone
Jimmy, I married your best friend John”
Như một lời nhắc nhở, đừng bao giờ để tình yêu vuột khỏi tầm tay, vì có thể không bao giờ bạn tìm lại được. Nhấn nút Stop rồi nhưng tai tôi vẫn nghe chừng đâu đó Joni đang thỏ thẻ: “Jimmy, please say you’ll wait for me”.
Jimmy please say you'll wait for me
I'll grow up someday you'll see
Savin' all my kisses just for you
Signed with love forever true
Joni was the girl who lived next door
I've known her I guess 10 years or more
Joni wrote me a note one day
And this is what she had to say
Jimmy please say you'll wait for me
I'll grow up someday you'll see
Savin' all my kisses just for you
Signed with love forever true
Slowly I read her note once more
Then I went over to the house next door
Her teardrops fell like rain that day
When I told Joni what I had to say
Joni, Joni, please don't cry
You'll forget me by and by
You're just fifteen I'm twenty two
Joni I just can't wait for you
Soon I left our little home town
Got me a job and tried to settle down
But her words kept haunting my memory
The words that Joni said to me
Jimmy please say you'll wait for me
I'll grow up someday you'll see
Savin' all my kisses just for you
Signed with love forever true
I packed my clothes and I caught a plane
I had to see Joni, I had to explain
How my heart was filled with her memory
And ask my Joni if she'd marry me
I ran all the way to the house next door
But things weren't like they were before
My teardrops fell like rain that day
When I heard what Joni had to say

“Jimmy ơi! Xin hãy nói rằng anh sẽ chờ em nhé
Rồi anh sẽ thấy em lớn nhanh nay mai thôi
Em giữ trọn những nụ hôn của mình cho riêng anh
Đó là minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu”
Joni là một cô bé sống ở nhà bên cạnh
Tôi biết cô ấy, tôi đoán là mười tuổi hay hơn
Một ngày nọ Joni viết cho tôi một lá thư
Và đây là điều cô ấy cần thổ lộ
“Jimmy ơi! Xin hãy nói rằng anh sẽ chờ em nhé
Rồi anh sẽ thấy em lớn nhanh nay mai thôi
Em giữ trọn những nụ hôn của mình cho riêng anh
Đó là minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu”
Tôi đọc bức thư cô ấy trao thật chậm lần nữa
Rồi tôi ngoảnh mặt hướng về ngôi nhà bên
Những giọt nước mắt cô ấy tuôn rơi như cơn mưa ngày ấy
Khi tôi nói với Joni điều tôi cần phải nói
“Joni! Joni ơi! Xin đừng khóc
Rồi sớm muộn em sẽ quên anh thôi
Em hãy còn mười lăm và anh hai mươi hai
Và Joni à! Anh không thể chờ em được đâu”
Rồi tôi sớm rời xa thị trấn nhỏ của chúng tôi
Kiếm một công việc và cố gắng ổn định cuộc sống
Nhưng những lời nói ấy vẫn vang vọng trong tâm trí tôi
Những lời Joni đã nói với tôi
“Jimmy ơi! Xin hãy nói rằng anh sẽ chờ em nhé
Rồi anh sẽ thấy em lớn nhanh nay mai thôi
Em giữ trọn những nụ hôn của mình cho riêng anh
Đó là minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu”
Tôi thu dọn đồ đạc và bắt một chuyến bay
Tôi phải gặp lại Joni, tôi phải giải thích
Rằng con tim tôi đã chìm đắm trong ký ức về cô ấy ra sao
Và hỏi Joni của tôi liệu có muốn cưới tôi không
Tôi chạy trên con đường đến ngôi nhà bên cạnh
Nhưng mọi thứ đã không như trước đây nữa
Những giọt nước mắt tôi tuôn rơi như cơn mưa ngày ấy
Khi tôi nghe điều Joni cần phải nói
“Jimmy. Jimmy ơi! Xin đừng khóc
Rồi sớm muộn anh sẽ quên em thôi
Đã năm năm trôi qua từ khi anh ra đi
Jimmy à! Em đã kết hôn với người bạn thân John của anh rồi”

Comments

  1. Lấy cảm hứng về chuyện tình anh hàng xóm trong câu chuyện của bạn L

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

Những nỗi sợ không tên

Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó.  Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều.  Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân.  Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi

Kỉ Niệm Thời Đại Học Đáng Nhớ

Dải phân cách năm 2019 ---------------------- Hi. Bây giờ thế là cũng sắp kết thúc thời sinh viên vô tư lo nghĩ rồi ấy nhỉ. Một buổi tối trên tòa EColife tầng 17 với dòng cảm xúc hơi dâng trào ngồi viết những dòng này. Nghĩ lại về những chuyện cũ, nghĩ lại về quãng thời gian gần 4 năm học đại học có nhiều chuyện vui mà cũng có chuyện buồn nhưng mình nghĩ chắc chuyện vui nhiều hơn. Nhớ lần đầu tiên lên đại học còn nhiều bỡ ngỡ nhiều cái mới mẻ đang chờ đón mình. Hồi đó mình cũng ham chơi chẳng chịu học hành gì nên điểm số cũng lẹt đẹt nhưng đủ qua môn là vui rồi. Mình cũng chẳng cần phấn đấu điểm cao làm gì(vì hồi đó lười học mà). Trong khi đó những người bạn xung quanh ai cũng học rất chăm chỉ và rất là này nọ...kk toàn được đi ăn ké học bổng của các bạn. Lên đại học thì mình quen nhiều người bạn mới hơn nè những người bạn theo suốt chặng đường 4 năm đại học.  Chúng ta cùng nhau ăn, cùng nhau đạp xe, cùng nhau đi chơi và giúp đỡ nhau học bàì. Nhớ những buổi chiều tan học về cùng nhau c

NK 4/3

Dải phân cách ngày 4 /3 / 2021  Hôm nay trời lạnh và mưa phùn. Thức dậy vào sáng sớm đến công ty làm việc với một tinh thần sảng khoái. Khởi động một ngày mới với công việc và thưởng thức một ly trà nóng Nhớ tối hôm qua mình lại để thời gian trôi qua một cách lãng phí rồi, cả buổi tối ngồi chụp choẹt căn phòng mới, nói chuyện phiếm với bạn đến nửa đêm thật là vô kỷ luật và không có nguyên tắc chút nào @@.  Điều cần cải thiện là lên kế hoạch cho buổi tối và làm những việc cần làm vào những khung giờ cố định. Nhưng sau một ngày dài làm việc bạn Nhung rất mệt mỏi bạn Nhung lại chỉ có nằm trên chiếc giường thân yêu lăn ra một giấc. lướt điện thoại, ăn uống hết buổi tối.  Tự quan sát thấy hai tuần vừa rồi ở một mình không có gì tiến bộ hết nhỉ được cái là cái ý thức tự chủ được lên một cái level mới trước kia mình luôn ỷ lại vào bạn bè.  Mình muốn ở một mình để có thời gian tập trung lên kế hoạch cho các sự kiện kế hoạch trong thời gian tới nhưng sau đó thì saoooo... KHÔNG làm được cái trò