Skip to main content

Vụn vặt

Chỉ muốn nói là một ngày chân chạm đất và mọi chuyện như lúc ban đầu. 

Một vòng lặp lại và mình vẫn chưa thoát ra được cái vòng tròn này. Around and around. Chắc mình chưa học được bài học ở đây nên nó cứ nhiều lần xảy ra và vẫn kết thúc theo cái cách mà mình đã biết. Hay mình chưa làm khác đi.

Chắc mình chưa đủ khả năng làm bài thi này.  Well lần sau thì thế nào. Nếu sai thì là trải nghiệm còn đúng thì e hãy vui lên đi 

Nghe bài hát nghe để vuốt ve tâm hồn bé nhỏ 😝😝


Cảm ơn tháng năm, yêu thương ghé thăm
Nhìn về bầu trời xanh thăm thẳm
Lấp lánh muôn sao hát cùng em.
Chẳng thể ngó lơ, chẳng để bỏ lỡ
Một ngày mà con tim bỡ ngỡ
Khoác lấy đêm đông bởi nụ cười

Đôi ta vừa hay gặp lúc yêu thương
Khẽ ngang đây thấp sáng một phương
Hoa như mưa đuổi theo ánh dương
Hát lên khúc nhạc phi thường

Ta vừa hay gặp lúc thanh xuân
Vẽ lên mây ước nguyện đơn thuần
Nếu đó không phải anh thì có lẽ trong em màn đêm

Một mai chúng ta, hai nơi cách xa
Nào ngờ rằng thời gian đi miết
Lấy mất thanh âm thuở hồn nhiên.
Đừng quên hát vang, bản nhạc năm tháng
Để gặp lại vòng tay ấm áp
Viết tiếp yêu thương chẳng vẹn toàn

Đôi ta vừa hay gặp lúc yêu thương
Khẽ ngang đây thắp sáng một phương
Hoa như mưa đuổi theo ánh dương
Hát lên khúc nhạc phi thường
Ta vừa hay gặp lúc thanh xuân
Vẽ lên mây ước nguyện đơn thuần
Nếu đó không phải anh thì có lẽ trong em màn đêm

Ta vì nhau chẳng chút so đo
Nước mắt rơi cũng thấy tự do
Phong ba ta vượt không đắn đo
Bởi ta chẳng ngừng hy vọng
Bởi vì anh trọn bước bên em
Khiến em tin có sự chân thành
Mai lỡ ta rời xa
Từng ký ức luôn luôn thiết tha

Cho em gọi anh bằng những yêu thương
Nhớ nhung trong lấp lánh bình minh
Hòa theo mây tựa như thước phim
Chiếu lên khung trời riêng mình
Cho dù ta lạc mất bên nhau
Giữa nhân gian cách biệt muôn màu
Mai nếu em gặp anh
Nhận ra trái tim em nhớ anh

Comments

Popular posts from this blog

Những nỗi sợ không tên

Đọc tâm sự của mọi người mình cảm thấy tủi thân quá. Hình như ai cũng bị và có cảm xúc như mình. Mình đọc như thấy được mình trong đó.  Mình sợ sau này mình không biết phải làm sao. Mình sợ cảm giác mình không nghe được âm thanh. Mình sợ mình là người không có giá trị phải phụ thuộc vào người khác. Thật buồn. Nhiều khi mình cũng chẳng biết tâm sự cùng ai về vấn đề của mình vì có nói họ cũng không cảm nhận được những sự tủi thân mà mình đang trải qua. Mặc dù mọi người không cần đòi hỏi mình quá cao. Nhưng mình biết rằng mình đã ỷ lại vào tình yêu thương và sự giúp đỡ của gia đình quá nhiều.  Mình biết mình phải cố gắng hơn nhiều để không bị trở thành người vô giá trị. Mình sợ sau này không kiếm ra tiền. Nên mình cố gắng học hành để nâng cao thu nhập cho sau này để có nhiều sự lựa chọn hơn cho bản thân.  Ai cũng phải trưởng thành và thời gian không chờ đợi ai. Tuổi già của bố mẹ cũng sắp đến, cô bé năm nào cũng phải học cách lớn lên bằng chính đôi chân của mình. Thế nên cô gái của tôi ơi

Kỉ Niệm Thời Đại Học Đáng Nhớ

Dải phân cách năm 2019 ---------------------- Hi. Bây giờ thế là cũng sắp kết thúc thời sinh viên vô tư lo nghĩ rồi ấy nhỉ. Một buổi tối trên tòa EColife tầng 17 với dòng cảm xúc hơi dâng trào ngồi viết những dòng này. Nghĩ lại về những chuyện cũ, nghĩ lại về quãng thời gian gần 4 năm học đại học có nhiều chuyện vui mà cũng có chuyện buồn nhưng mình nghĩ chắc chuyện vui nhiều hơn. Nhớ lần đầu tiên lên đại học còn nhiều bỡ ngỡ nhiều cái mới mẻ đang chờ đón mình. Hồi đó mình cũng ham chơi chẳng chịu học hành gì nên điểm số cũng lẹt đẹt nhưng đủ qua môn là vui rồi. Mình cũng chẳng cần phấn đấu điểm cao làm gì(vì hồi đó lười học mà). Trong khi đó những người bạn xung quanh ai cũng học rất chăm chỉ và rất là này nọ...kk toàn được đi ăn ké học bổng của các bạn. Lên đại học thì mình quen nhiều người bạn mới hơn nè những người bạn theo suốt chặng đường 4 năm đại học.  Chúng ta cùng nhau ăn, cùng nhau đạp xe, cùng nhau đi chơi và giúp đỡ nhau học bàì. Nhớ những buổi chiều tan học về cùng nhau c

NK 4/3

Dải phân cách ngày 4 /3 / 2021  Hôm nay trời lạnh và mưa phùn. Thức dậy vào sáng sớm đến công ty làm việc với một tinh thần sảng khoái. Khởi động một ngày mới với công việc và thưởng thức một ly trà nóng Nhớ tối hôm qua mình lại để thời gian trôi qua một cách lãng phí rồi, cả buổi tối ngồi chụp choẹt căn phòng mới, nói chuyện phiếm với bạn đến nửa đêm thật là vô kỷ luật và không có nguyên tắc chút nào @@.  Điều cần cải thiện là lên kế hoạch cho buổi tối và làm những việc cần làm vào những khung giờ cố định. Nhưng sau một ngày dài làm việc bạn Nhung rất mệt mỏi bạn Nhung lại chỉ có nằm trên chiếc giường thân yêu lăn ra một giấc. lướt điện thoại, ăn uống hết buổi tối.  Tự quan sát thấy hai tuần vừa rồi ở một mình không có gì tiến bộ hết nhỉ được cái là cái ý thức tự chủ được lên một cái level mới trước kia mình luôn ỷ lại vào bạn bè.  Mình muốn ở một mình để có thời gian tập trung lên kế hoạch cho các sự kiện kế hoạch trong thời gian tới nhưng sau đó thì saoooo... KHÔNG làm được cái trò